Pháp luật hành chính là một nhánh của pháp luật quốc gia, quy định quan hệ giữa cơ quan hành chính nhà nước và công dân, tổ chức xã hội. Pháp luật hành chính có vai trò quan trọng trong việc bảo đảm hoạt động của nhà nước theo nguyên tắc pháp chế, bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của công dân, tổ chức xã hội, và thúc đẩy sự phát triển của kinh tế thị trường.
Kinh tế thị trường là một hình thức kinh tế mà các hoạt động sản xuất, kinh doanh, tiêu dùng được tự do cạnh tranh, tự điều chỉnh theo cung và cầu của thị trường. Kinh tế thị trường có những ưu điểm như khuyến khích sự sáng tạo, nâng cao hiệu quả và năng suất, đa dạng hóa sản phẩm và dịch vụ, tạo ra nhiều lựa chọn cho người tiêu dùng. Tuy nhiên, kinh tế thị trường cũng có những nhược điểm như gây ra sự bất bình đẳng, lãng phí tài nguyên, ô nhiễm môi trường, dao động kinh tế.
Để phát triển kinh tế thị trường một cách bền vững, cần có sự can thiệp của nhà nước thông qua các biện pháp pháp luật hành chính. Nhà nước có trách nhiệm thiết lập các quy định về tiền tệ, thuế, ngân sách, thương mại, đầu tư, bảo hiểm xã hội, bảo vệ môi trường, an toàn lao động, quản lý đất đai, tài nguyên thiên nhiên… Nhà nước cũng có trách nhiệm giám sát và kiểm tra việc thực hiện các quy định này của các đối tượng kinh tế. Ngoài ra, nhà nước còn có trách nhiệm giải quyết các tranh chấp giữa các đối tượng kinh tế hoặc giữa các đối tượng kinh tế và cơ quan hành chính.
Pháp luật hành chính và kinh tế thị trường có mối liên hệ mật thiết và tương tác lẫn nhau. Pháp luật hành chính là công cụ để điều tiết kinh tế thị trường, bảo vệ lợi ích chung của xã hội. Kinh tế thị trường là động lực để phát triển pháp luật hành chính, đòi hỏi sự cải cách và hoàn thiện của pháp luật hành chính. Do đó, việc xây dựng và hoàn thiện pháp luật hành chính là một yêu cầu thiết yếu để phát triển kinh tế thị trường theo hướng hiện đại hóa và hội nhập quốc tế.