Xung đột pháp luật là tình huống mà các quy định pháp luật của hai hoặc nhiều hệ thống pháp luật khác nhau có thể áp dụng cho một trường hợp cụ thể. Trong lĩnh vực dân sự, xung đột pháp luật có thể xảy ra khi các bên tham gia một quan hệ dân sự có quốc tịch, địa chỉ, nơi cư trú hoặc nơi ký kết hợp đồng khác nhau. Xung đột pháp luật cũng có thể xảy ra khi các bên chọn áp dụng một hệ thống pháp luật nào đó cho quan hệ dân sự của họ, nhưng hệ thống pháp luật đó lại không được công nhận hoặc tương thích với hệ thống pháp luật nơi giải quyết tranh chấp.
Xung đột pháp luật trong lĩnh vực dân sự là một vấn đề chuyên sâu và phức tạp, bởi vì nó liên quan đến nhiều nguyên tắc, quy tắc và tiêu chí để xác định hệ thống pháp luật áp dụng, cũng như các trường hợp ngoại lệ và ưu tiên. Một số nguyên tắc chung để giải quyết xung đột pháp luật trong lĩnh vực dân sự là nguyên tắc tự do lựa chọn pháp luật, nguyên tắc gần gũi nhất, nguyên tắc công bằng và nguyên tắc hiệu quả. Tuy nhiên, các nguyên tắc này không phải lúc nào cũng rõ ràng và nhất quán, mà có thể bị ảnh hưởng bởi các yếu tố khác như loại quan hệ dân sự, loại tranh chấp, loại hệ thống pháp luật và loại tòa án.
Do đó, để giải quyết xung đột pháp luật trong lĩnh vực dân sự một cách hiệu quả và công bằng, cần có sự hợp tác và hòa giải giữa các hệ thống pháp luật khác nhau. Cần có những hiệp ước, thỏa thuận hoặc công ước quốc tế để thống nhất các nguyên tắc và quy tắc giải quyết xung đột pháp luật, cũng như để công nhận và thi hành các quyết định của các tòa án nước ngoài. Cần có những cơ quan hoặc tổ chức chuyên trách để giải quyết xung đột pháp luật theo cách thức trọng tài hoặc hoà giải. Và cần có những nỗ lực của các nhà lập pháp, các nhà nghiên cứu và các nhà thực tiễn để nâng cao nhận thức và kiến thức về xung đột pháp luật trong lĩnh vực dân sự.