Nghĩa vụ dân sự là những nghĩa vụ pháp lý mà các đối tượng pháp lý phải tuân theo trong quan hệ dân sự. Nghĩa vụ dân sự được quy định trong Luật Dân sự và các văn bản pháp lý khác. Nghĩa vụ dân sự có thể phát sinh từ các nguồn khác nhau, như hợp đồng, quyền sở hữu, quyền thừa kế, quyền bảo hộ, quyền bồi thường thiệt hại, quyền tranh tụng và thực hiện án, v.v.
Bảo đảm thực hiện nghĩa vụ dân sự là những biện pháp pháp lý nhằm đảm bảo cho các đối tượng pháp lý thực hiện đúng và đầy đủ nghĩa vụ dân sự của mình. Bảo đảm thực hiện nghĩa vụ dân sự có thể là các biện pháp tự nguyện hoặc cưỡng chế. Các biện pháp tự nguyện là những biện pháp mà các bên tự thỏa thuận để tăng cường uy tín và tin cậy của nghĩa vụ dân sự, như cầm cố, bảo lãnh, bảo hiểm, v.v. Các biện pháp cưỡng chế là những biện pháp mà cơ quan nhà nước có thẩm quyền áp dụng để ép buộc các bên thực hiện nghĩa vụ dân sự khi có tranh chấp hoặc vi phạm, như tạm giữ tài sản, tịch thu tài sản, thi hành án, v.v.
Nghĩa vụ dân sự và bảo đảm thực hiện nghĩa vụ dân sự là hai khái niệm có liên quan mật thiết đến nhau. Nghĩa vụ dân sự là nền tảng của quan hệ dân sự, là điều kiện để duy trì trật tự pháp lý và bình đẳng giữa các bên. Bảo đảm thực hiện nghĩa vụ dân sự là công cụ để bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của các bên, là phương tiện để giải quyết tranh chấp và xử lý vi phạm. Do đó, nghĩa vụ dân sự và bảo đảm thực hiện nghĩa vụ dân sự là hai yếu tố không thể thiếu trong hệ thống pháp luật dân sự của một quốc gia.